Em lào cào làm anh đây mê mải
Đưa anh vào bao quản ngại âu lo
Em đừng bảo rằng là anh so đo
Còn nói anh ...là ..là vĩ đại
Em cứ thế luôn làm anh khờ dại
Mong nhớ hoài mê mải với tình si
Nắng cuối chiều nào đâu kịp nghĩ suy
Dấu yêu ơi vần thơ tình hoang hoải
Anh viết hoài sao mãi chẳng tròn câu
Cuối đông rồi hạt nắng bỏ đi đâu
Anh vẫn biết đời này anh mắc nợ
Nợ ân tình nợ cả những âu lo
Nợ em yêu những ngày tháng hẹn hò
Anh muốn ôm ru em vào giấc ngủ
Để đêm buồn héo rũ chẳng tàn canh
Để thời gian cũng cảm thấy mong manh
Ly cafe chiều nao sao chát đắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét